Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm

Chương 1049: Gặp chư pháp trước lâu (2)

Long Tác Ngâm bỗng ngã vào ngực của nữ nhân ngồi cạnh, toàn thân run lẩy bẩy, qua một lúc mới dịu bớt. Nữ nhân ôm hắn ta sợ hãi mặt trắng bệch rốt cuộc thở phào một hơi.
Nếu như Long Tác Ngâm chết ở chỗ này, nàng sợ người của Long Tương Tông sẽ giận chó đánh mèo chính mình.
"Long công tử, không sao chứ?"
Nữ tử yếu ớt hỏi.
“Kiếm rất sắc bén, thật sự là diệu không thể tả.”
Long Tác Ngâm vẫn nhìn hư không, nhớ lại đường kiếm kia.
Bằng hữu ở bên cạnh khó tin hỏi:
“Thần kỳ đến thế ư?”
Long Tác Ngâm nói:
“Ngươi hãy tự mình cảm thụ, chữ khó mà tả hết, chỉ có tự mình cảm thụ mới có thể biết huyền diệu của nó.”
Bằng hữu của hắn ta hơi sợ hãi nói:
“Thôi bỏ đi, ta không thử đâu.”
“Ngươi không chịu học chân pháp, cố gắng tiến bộ thì sao có thể làm bằng hữu với Long Tác Ngâm này.”
Long Tác Ngâm đứng lên, lớn tiếng nói:
“Đổi chỗ ngồi cho ta, hắn không xứng ngồi cùng bàn với ta.”
Vị bằng hữu kia sắc mặt đỏ lên, nhưng không nói câu nào... . Tùy theo người khiêu chiến chỉ bị vết thương nhỏ, càng lúc càng đông người kéo đến khiêu chiến, từng ngày trôi qua. Chuyện trong Mãng Ngọc Đái dần đồn ra ngoài. Có một đám người tụ tập trong hư không ngoài Mãng Ngọc Đái, họ đều là người của Hắc Dực Thần Giáo. Kết cấu của Hắc Dực Thần Giáo là một giáo chủ, dưới là đám đàn chủ, đàn chủ như chư hầu một phương, lúc bình thường chỉ nghe giáo chủ, bị cử đến một khu vực chịu trách nhiệm, phát triển thế nào tùy vào đàn chủ. Nhưng giữa giáo chủ và đàn chủ còn có hộ pháp.
Hộ pháp không có quyền lực thực tế, hơn nữa thân phận thần bí, khi nào cần hộ pháp mới sẽ xuất hiện, hơn nữa hành động ẩn nấp. Đàn chủ Hồ Thiên Dực đã chết, đến một vị hộ pháp. Hộ pháp cũng không có che giấu khuôn mặt, nhưng mọi người đều mặc nhận đây là mặt giả, bởi vì gương mặt xanh đen giống cương thi. Trên lưng hộ pháp như cương thi này có đôi cánh thịt, cánh giương rộng có phong lôi quấn quanh. Người khác biết đối phương tu là cánh phong lôi, tu sâu hơn đàn chủ Hồ Thiên Dực, đã hiển hóa cánh thịt chân thực trên lưng, có thể càng trực tiếp mượn lực lượng của Hắc Dực. Có người báo cáo với hộ pháp cương thi:
“Đã nghe ngóng được lai lịch của người kia, tên là Lâu Cận Thần, là người Yên Lam, đến từ cùng một nơi với người năm xưa dựng tửu lâu, quan hệ gì thì không rõ.”
Hộ pháp cương thi nói:
"Xem ra người này là tới báo thù."
“Hình như là thế.”
Hộ pháp cương thi hỏi:
“Hắn một mình hay có ai giúp đỡ?”
“Một mình hắn, không thấy người Yên Lam khác giúp đỡ, hắn ở trong lâu kia, dường như có ý muốn mài giũa kiếm thuật."
"Rất tốt, hắn mài giũa kiếm thuật thì chúng ta giả làm người khiêu chiến đến gần lâu, đến lúc đó cùng nhau ra tay, đánh hắn không kịp ứng đối."
Hộ pháp cương thi nói:
“Ta cần một trong số các ngươi ngay mặt hấp dẫn hắn chú ý, ai muốn đi?”
Một người lớn tiếng nói:
“Thuộc hạ nguyện đi!”
Hộ pháp cương thi hô lớn:
“Tốt, sau khi thành công ta sẽ tiến cử ngươi làm đàn chủ ở đây với giáo chủ.”
“Đa tạ hộ pháp, thuộc hạ nhất định cố gắng hấp dẫn người này để hộ pháp có sung túc thời gian hành pháp."
Hộ pháp cương thi hỏi:
"Được rồi, ngươi tên là gì?"
Người kia đáp:
“Thuộc hạ tên Hồ Minh Dực.”
Hộ pháp cương thi hỏi:
“Hồ Minh Dực? Ngươi có quan hệ gì với Hồ Thiên Dực?”
Hồ Minh Dực trả lời:
“Bẩm hộ pháp, Hồ Thiên Dực là biểu ca của thuộc hạ.”
Hộ pháp cương thi nói:
“Tốt, huynh đệ tình thâm, khá lắm, nhưng Lâu Cận Thần kiếm thuật tinh tuyệt, ngươi có thể giữ chân hắn không?”
Hồ Minh Dực suy nghĩ một chút rồi nói:
“Nghe nói người Yên Lan không biết pháp bảo, ta đã luyện chế ra một loại pháp bảo tên là Thôn Thiên Hồ Lô, gọi một tiếng mà hắn đáp lại là sẽ bị thu vào trong đó, nếu hắn không ra được sẽ dâng cho Hắc Dực Đại Tôn, nếu hắn thoát khỏi hồ lô cũng phải mất nhiều thời gian, đến lúc đó hộ pháp tất nhiên đã bày pháp thuật xong xuôi.”
“Tốt lắm, cứ vậy mà làm.”
Trong mắt hộ pháp cương thi lóe tia sáng xanh. Sau khi bàn bạc thời gian đại khái, hộ pháp cương thi giương cánh bay vào hư không hắc ám, những người khác theo sau hắn ta. Hồ Minh Dực đi hướng Mãng Ngọc Đái. Hồ Minh Dực đến không gây chú ý với người khác, dù có người nhận ra hắn ta cũng bị đấu pháp trước Hội Kiếm Lâu hấp dẫn. Trên bầu trời và nóc tòa nhà đối diện Hội Kiếm Lâu đều đứng đầy người, không ngừng có người tiến lên phía trước đấu pháp, bởi vì Lâu Cận Thần không có giết người, chỉ là bị thương người ta, mọi người cảm thấy đây là cơ hội hiếm có thể hội kiếm thuật của Lâu Cận Thần nên chen chúc lên thử. Hồ Minh Dực hỏi một người đứng xem:
"Thế nào, có người tiếp được kiếm pháp của hắn rồi sao?"
Khán giả này cảm thán rằng:
“Không, không ai đỡ được một kiếm.”
Hồ Minh Dực hỏi:
"Kiếm pháp của hắn thần kỳ đến vậy sao?"
"Xác thực khiến người kinh thán, không ngờ trong Yên Lam Giới nho nhỏ mà ra nhân vật như vậy.”
Người kia trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận