Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

【VIP】 Ma khí đại trận, ma vật tiếp dẫn

【VIP】 Ma khí đại trận, ma vật tiếp dẫn
Vừa đánh nhau, Lục Khiêm âm thầm cắt một khối Thị Nhục, xuyên qua hỏa diễm bay đến Bạch Thủ sơn.
Lấy Thị Nhục làm phân thân của mình, thỉnh thoảng xuất hiện ở Đông Quan bên kia. Xem như để chuẩn bị trước cho sự trở lại Cửu Tiêu Đạo Minh.
Hiện tại không có bất kỳ biến số nào.
Bên phía Ti Thiên đài, Khúc Tố Lê đã quên mình rồi.
Bên phía Cửu Tiêu Đạo Minh biến số cũng không lớn.
Trên cơ bản không đến mười người nhìn thấy diện mạo của mình, những người biết tên cũng không quá năm ngón tay.
Bên phía Thái U chân nhân nói với bọn họ một câu, làm tốt việc che giấu là đủ. Tổn thất của cả hai bên lần này hẳn là khá lớn, Lục Khiêm xem chừng không có quá nhiều động tác. Ngược lại có thể an tâm cảm ngộ công pháp.
“Thật tiếc không lấy được viên Bát Giác Kiếm Hoàn kia.” Trong lòng Lục Khiêm có chút tiếc nuối.
Kiếm Hoàn hình như có một chút linh tính, trong nháy mắt liền biến mất. Thương thế của Ngọc Sinh rất nghiêm trọng, Hoàng Tuyền Nại Hà Thần quang cùng kim khí đã xâm nhập vào xương tủy. Không giây phút nào không làm tổn thương về căn bản, e rằng ba đến năm năm nữa cũng không phục hồi được.
Soạt! Tại đây, một số tia sáng bay trở lại Minh phủ. Lục Khiêm theo sát. Sau chuyến đi này, sự đề phòng của mọi người đối với mình hẳn là nhỏ hơn rất nhiều.
Trở lại thế giới Thủy Nhãn.
Lục Khiêm nhìn thấy trên người Quỳ Thủy Thiên Xà có vài vết máu rất sâu. Vết thương của Thông U dường như không hề nhẹ. Xem ra tu vi của của người này thấp hơn một chút so với cao thủ kia. Thiên Hà vẫn giữ nhục thân của Đế Giang, nhìn về phía đám người, chậm rãi nói: “Bản tọa bế quan một đoạn thời gian, hiện phong Thiên Mục đại Âm soái - Huyễn Am, Dạ Xoa đại Âm soái - U Hoàng.”
Ánh mắt đám người đều nhìn về phía một nam tử trẻ tuổi tóc trắng, trên người đều là mắt u lục, còn có Ác Quỷ ba đầu mặt đỏ đến từ Yêu Quỷ Môn. Đây là đô quản Huyễn Am của Thông U quan và phó môn chủ U Hoàng của Yêu Quỷ Môn. Lần trước bị Thiên Hà đánh bay bằng một chưởng, một phần mười con mắt cũng mù, bây giờ mới khôi phục lại.
Nhìn thấy ánh mắt của Lục Khiêm, Huyễn Am mỉm cười, như thể hai người đã giải tỏa mối hiềm khích trước đó. Lục Khiêm nhìn y mà không hề nao núng.
"Còn có Giải Thoát đại Âm soái - Lục Khiêm."
"Ừm? Đa tạ Phủ chủ." Lục Khiêm suýt chút nữa không có kịp phản ứng.
Vốn dĩ nghĩ rằng Vô Sinh chỉ nói vậy thôi, thế mà thật sự phong mình là đại Âm soái.
Phải biết, Lục Khiêm chỉ là một Đạo Cơ sơ kỳ đạo hạnh sáu mươi năm. Luyện Thể huyết mạch là chủng Long, Chân Hình Hiển Hóa của hắn mạnh hơn một chút, miễn cưỡng cũng coi như sáu mươi năm. Gộp lại là một trăm hai mươi năm đạo hạnh, một trăm hai mươi năm. Tính cả Đại Giải Thoát Luân, cùng Thần Tướng Hiển Hình phù, Kiếm Nang, Chiến Mâu và Diễm Tâm Kim Cung, Thiên Cương linh khí các loại. Miễn cưỡng có sức chiến đấu khoảng bốn trăm năm đạo hạnh.
Mặc dù vậy, còn cách tám trăm năm đạo hạnh Đạo Cơ hậu kỳ một đoạn.
Lục Khiêm có chút không hiểu.
“Huyễn Am và U Hoàng mỗi người lĩnh một tòa đại điện. Chiến tuyến lui về bờ sông.”
Trải qua bài học này, Thiên Hà cảm thấy không nên kéo căng chiến tuyến quá lâu. Nếu bọn họ cùng nhau hành động như vậy lần này, bằng vào ba Đan Kiếp vẫn là không thể lo cho bọn họ. Hơn nữa, thời gian đó cũng gần đến rồi... Thiên Hà nghĩ thầm.
“Về phần Lục Khiêm, ngươi phụ trách giám sát ở thế giới Thủy Nhãn.” Thiên Hà nói lời sắp xếp. Chợt đưa cho Lục Khiêm một ngọc tỷ. Đây là ngọc tỷ khống chế Đạo binh.
Lục Khiêm bước tới nhận lấy ngọc tỷ, thầm nghĩ thật sự là trời cũng giúp ta. Đang lo làm thế nào để tìm hiểu tình báo trận pháp, đúng là người buồn ngủ lại đưa gối đầu.
Sau khi sắp xếp công việc, Đế Giang hóa thân trốn vào trong đất, biến mất không thấy gì nữa.
Lục Khiêm vô thức liếc nhìn nơi sâu thẳm của Minh phủ. Hắn khắc sâu ấn tượng đối với các loại dược liệu và cây quý bên trong.
Bước ra khỏi động phủ. Bên ngoài là bầu trời u ám quen thuộc.
Khuôn mặt Dạ Xoa của Hướng Nhật Ma Quỳ nhắm mắt, thỉnh thoảng phun ra một luồng khói đen.
Khói đen bay lên không trung giống như một con rắn dài, tụ lại với những đám mây đen và ma vụ.
Mấy ngàn Đạo binh giống như là con kiến, vận chuyển từng chiếc xe ngựa, sừng tê giác kéo xe chở đầy hàng hóa đi qua bên người Lục Khiêm. Trên mặt đất để lại một vệt máu đỏ tươi, mùi hôi thối đập vào mặt.
“Cái này là cái gì?” Lục Khiêm ngăn một người đầu rồng ba thân lại.
Đầu rồng dân đang muốn nổi giận, nhìn thấy ngọc tỷ bên hông Lục Khiêm, kinh hãi quỳ xuống tại chỗ: "Khởi bẩm đại nhân, đây là tim người."
Lục Khiêm nhìn từng xe tim người, e rằng phải có hàng chục ngàn người?
“Cái này để làm gì?”
“Thưa đại nhân, tiểu nhân cũng không rõ. Chỉ là làm theo phân phó, vận chuyển tâm can tỳ phổi thận về núi Ngũ Sắc.”
Quả thật có năm ngọn núi có màu sắc khác nhau giữa những đám mây đen ma vụ. Được sắp xếp với ngọn núi màu vàng làm trung tâm. Chắc là một loại trận pháp ngũ hành nào đó.
Lục Khiêm đi theo đoàn xe vào sâu trong núi. Có hàng chục chiếc vạc lớn ở phía trước. U diễm hừng hừng hực thiêu rụi một quả cầu nước bằng đồng lỏng màu vàng. Năm hoặc sáu Âm tướng ở bên cạnh trông nom hỏa diễm. Đợi đến khi lửa vừa đủ, múc nước đồng và chất lỏng vàng, đổ vào mô hình để làm lạnh, sau đó hình thành pháp trận.
Ầm! Ngay sau khi nó được đổ vào mô hình đã phát nổ trực tiếp. Chất lỏng nóng bỏng bắn tung tóe xung quanh, va vào một bức tường dày màu vàng.
Đám người xoay đầu lại, sáu tên Âm tướng vội vàng hành lễ: “Bái kiến Giải Thoát Âm soái.”
“Đây là trận pháp gì vậy?” Đánh giá mô hình trên mặt đất.
Đây là một loại Hoàng Tuyền Âm Triện cực kỳ phức tạp và rườm rà, như một đám dây bóng rối rắm.
"Đây là Câu Thông U Minh, tiếp dẫn Hoàng Tuyền ma khí pháp trận."
Nồng độ âm khí trong Hoàng Tuyền được tạo ra nhân tạo quá thấp để duy trì một ít pháp trận mạnh mẽ. Chỉ có Hoàng Tuyền ma khí chân chính mới có thể coi như là tinh khiết.
“Đây chính là Hoàng Tuyền ma khí pháp trận sao?” Lục Khiêm biết về trận này trong nhật ký của Tự Âm vào ngày hôm đó.
Đây là trận pháp rất nguy hiểm, thường xuyên thất bại, trận pháp thỉnh thoảng sẽ có Hoàng Tuyền ma vật chạy ra giết người vô cớ.
“Sẽ có Hoàng Tuyền ma vật chạy ra sao?” Linh quang trong lòng Lục Khiêm lóe lên.
Nguyên liệu chủ yếu của Hoàng Tuyền đại đan chính là tinh huyết Dạ Xoa Tu La Ác Quỷ trong U Minh.
Lục Khiêm đang lo không có đủ vật liệu chế tạo Hoàng Tuyền. Nếu học được trận này, chẳng phải sẽ có vật liệu sao. Nghĩ đến đây, Lục Khiêm đứng bên cạnh quan sát.
Xác suất thành công của pháp trận quá thấp, ở đây nhìn rất lâu, thất bại ba lần liên tiếp.
Lục Khiêm bấm ngón tay tính toán, dùng Tiểu Lục Nhâm chi pháp để suy luận.
Tiểu Lục Nhâm ngoại trừ tốt xấu, còn có thể suy đoán khai địa khởi công, hẳn là tương tự như chế tạo pháp trận.
“Chuyển cái vạc lớn đến sườn núi, thử đổ bê tông cách nhau một lúc xem.” Lục Khiêm nói.
“Cái này...” Trong lòng Âm tướng oán thầm, cái này có ích lợi gì? Dời đến dời đi, ngược lại làm tăng thêm khối lượng công việc. Xem ra vị đại nhân này thuộc loại cấp trên nửa hiểu nửa không.
Mặc dù trong lòng oán thầm, nhưng Âm tướng vẫn làm theo. Chiến tích của Giải Thoát Âm soái đã truyền khắp toàn bộ Minh phủ.
Cũng không muốn bị ‘giải thoát’, cởi truồng chạy xung quanh, như vậy còn không bằng giết gã.
Mỗi đại Âm soái đều có năng lực đặc thù, Đại Giải Thoát Luân của Lục Khiêm là thần bí nhất.
Lần này tất cả mọi người coi là nó dùng để cởi quần áo.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận